|
ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM, TỪ NGÀY THÀNH LẬP ĐẾN NAY, NHỮNG MỐC THỜI GIAN QUAN TRỌNG
Không ai chối căi rằng Đảng Cộng sản Việt Nam, từ ngày thành lập đến nay đă giữ một vai tṛ quan trọng, có nhiều ảnh hưởng. Tuy nhiên, phần lớn lại là ảnh hưởng xấu, đưa dân đến chỗ lầm than, Việt Nam là một trong những nước nghèo đói nhất thế giới, đạo đức băng họai, giáo dục suy đồi. Đó là chính trị quốc nội. Về chính trị quốc ngọai, th́ Việt Nam hiện nay hoàn toàn lệ thuộc Trung Cộng ; bất cứ một quyết định ngoại giao quan trọng nào cũng phải được sự bằng ḷng của quan thầy Bắc kinh ; hàng hóa, phim ảnh Trung cộng tràn ngập thị trường Việt Nam. Đó chính là lỗi của Đảng Cộng sản Việt Nam. Bởi lẽ đó, chúng ta chúng ta cũng nên xét đảng này từ ngày thành lập, qua những mốc thời gian quan trọng, cho tới ngày hôm nay.
Đảng cộng sản Việt Nam được thành lập vào năm 1930, trải qua 10 lần Đại hội đảng, trong đó có 2 lần họp trung ương quan trọng : Họp Trung ương lần thứ 8, khóa 1, vào năm 1941; họp Trung ương vào đầu năm 1964. Đấy là chưa nói đến quyết định của Hồ chí Minh đưa Lê Duẫn từ trong nam ra bắc để quân bằng ảnh hưởng của Trường Chinh, rồi bị vuột khỏi tay quyền hành.Thêm vào đó c̣n có Đại hội Khóa 8 (1996-2001), rồi tiền Đại Hội khóa 9, đưa Lê khả phiêu lên vào tháng 12/1997, rồi Lê khả Phiêu bị hạ vào tháng 4/2001, thay thế bằng Nông đức Mạnh.
I ) Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập vào năm 1930 : Tại sao Cương Lĩnh chính trị của Hồ chí Minh không được chấp nhận, mà lại là của Trần Phú. Phải chăng họ Hồ có tư tưởng quốc gia, dân tộc. Thực ra không phải vậy, v́ họ Hồ thân Borodine, tay em của Trotski, mà vào lúc đó đang có sự tranh chấp quyền hành đẫm máu giữa Trotski và Staline. Thật vậy, đây là điểm mà nhiều nhà b́nh luận hay sử gia, Việt Nam cũng như ngoại quốc hoặc vô t́nh lầm hay cố t́nh lầm để bênh vực Hồ chí Minh cho rằng v́ ông ta có tư tưởng quốc gia, dân tộc, nên Cương lĩnh Chính trị của ông không được chấp nhận trong Đại hội thành lập Đảng. Những người như Hồ chí Minh, Trần Phú, Lê Duẫn, nếu có một chút tinh thần quốc gia th́ không đáng kể so với tinh thần cộng sản ; và nếu phải lấy quyết định cuối cùng th́ họ vẫn ngả về cộng sản, quẳng tinh thần quốc gia dân tộc sang một bên. Một con người như Hồ chí Minh, khi về Việt Nam ở Bắc Bó, th́ đặt tên núi là núi K. Marx, suối là suối Lénine, đến khi chết vẫn mơ ước gặp cụ Marx, cụ Lê ; con người này gần như không có tinh thần quốc gia dân tộc ; nếu có th́ không thấm vào đâu, sẵn sàng hy sinh quốc gia dân tộc cho quốc tế cộng sản. Việc Cương lĩnh Chính trị của họ Hồ không được chấp nhận, lư do chính, đó là vụ tranh chấp đẫm máu giữa Staline và Trotski vào lúc bấy giờ, mà phần thắng về Staline ; và họ Hồ bị Staline coi như chân tay bộ hạ của Trotski. Sau khi Lénine chết vào năm 1924, cuộc tranh giành quyền hành đẫm máu giữa Staline và Trotki bắt đầu. Trotski tố cáo công khai Staline là phản cách mạng, phản Lénine. Nhưng Staline nắm đảng, gian manh và thủ đọan hơn Trotski, mắt chức Bộ trưởng Bộ Chiến tranh ngay sau đó năm 1925, năm 1927 bị trục xuất khỏi đảng, rồi bị trục xuất khỏi Liên Sô năm 1929 và thành lập Đệ Tứ quốc Tế Cộng sản để chống lại Staline. Mối thù giữa 2 người chỉ kết thúc vào năm 1939, khi Staline cho người ám sát chết Trotski ở Mễ Tây Cơ ; nhưng vẫn kéo dài giữa con cháu tới ngày hôm nay. Hồ chí Minh bị Staline và Đệ Tam quốc tế coi như là bộ hạ của Trotski, v́ họ Hồ làm thông dịch viên ở trường Hoàng Phố, bên Tàu, cho Borodine, tay chân của Trotski. Borodine bị chết v́ cuộc thanh trừng của Staline vào năm 1951. Thêm vào đó Cương lĩnh của họ Hồ không được chấp nhận là v́ cách tổ chức của Đảng Cộng sản Liên sô và Đảng Cộng sản Việt Nam, dập y khuôn theo Liên Sô. Đó là gồm 2 hệ thống : hệ thống hàng dọc từ trên xuống dưới, gồm tổng Bí thư, Bộ Chính trị, Trung Ương đảng và sau cùng là những đảng viên ; và hệ thống hàng ngang để kiểm sóat đảng và tường tŕnh tin tức cho Đệ Tam quốc tế cộng sản. Họ Hồ thuộc hàng ngang. Nói một cách khác đi là họ Hồ làm t́nh báo cho Đệ Tam. Đấy là chưa kể về sau này họ Hồ c̣n làm t́nh báo cho Tàu, cho Anh, cho Pháp và cho cả Mỹ. Ngày hôm nay Đảng Cộng sản Việt Nam đánh bóng Hồ chí Minh, nấp sau cái xác chết để làm điều tồi bại ; nhưng thực tế th́ họ Hồ từ lúc đầu đă bị coi không ra cái ǵ. Ba người Tổng bí thư đầu tiên của Đảng Cộng sản Việt Nam, Trần Phú, Hà huy Tập, Nguyễn văn Cừ, thêm vào đó có Lê hồng Phong, Đại diện của Đệ Tam trong Đảng Cộng sản Việt Nam, những người này coi họ Hồ không ra ǵ cả. Ngay cả về sau này với Lê Duẫn và Lê đức Thọ. Bằng chứng, đó là ngay trong những di chúc của họ Hồ, cái được công bố tại Pháp : « Cái lầm tai hại nhất của tôi là đi theo cộng sản Mác xít mà không biết rằng chủ nghĩa này dần dần trở thành lạc hậu và phản động ! « Những người đi theo Mác xít chẳng qua chỉ là giả bộ, để đánh lừa giai cấp nghèo mà cướp lấy chính quyền cho nước Nga. « Tôi cũng ngay t́nh mà dùng những người hợp tác với ḿnh. Tôi cứ tưởng những người đó quư yêu tôi, đâu ngờ họ toàn là mật thám của Nga, vây quanh tôi chỉ để kiểm sóat tôi, khéo léo hướng dẫn tôi đi theo con đường nước Nga vạch sẵn. Họ đề cao tôi, tâng bốc tôi, để khi nào làm việc độc ác th́ tôi phải chịu hết trách nhiệm với dân tộc !... « Dù sao tôi vẫn là người có tội, tôi không dám chối căi, chỉ dám mong lịch sử sau này xét kỹ cho tôi mà đừng lên án tôi quá nặng nề …. « Tôi đă già, râu tóc đă bạc mà phải sống cảnh ngục tù, cứ nghĩ đến điều này là tôi ứa nước mắt.Họ không giết tôi, nhưng sai ông bác sĩ Tôn thất Tùng cho tôi uống thuốc độc để tôi không thể đi đâu nữa, mà cũng không thể tiếp xúc với những người mà tôi muốn tiếp xúc. Tôi chưa chết ngay, nhưng là chết dần, chết ṃn, ở biệt lập một nơi để đợi ngày tắt thở.. « Ở điểm này, có người nói di chúc th́ chỉ có một, và tin ở di chúc của Đảng Cộng sản công bố chính thức. Di chúc chỉ có một là tùy người. Với con người Hồ chí Minh « Trăm tên, ngh́n mặt «, như nhà văn Trần khải Thanh Thủy đă viết, th́ tôi tin họ Hồ có viết nhiều di chúc, và bản tôi vừa trích, cũng là bản thật. Thêm vào đó, khi tôi trích dẫn bản này không có nghĩa là tôi bênh vực tội ác của họ Hồ. Chính ông thú nhận là ông có tội. Tội nhập cảng lư thuyết Mác Lê, biến đất nước thành băi chiến trường cho cuộc tranh hùng tư bản-cộng sản, đưa dân từ cuộc chiến này đến cuộc chiến khác, máu chảy thành sông, xương chất thành đống ; tội dâng đất nhượng biển cho Trung Cộng và con cháu của ông ngày hôm nay vẫn tiếp nối. Suy ngẫm những cái chết đau thương của những kẻ độc tài từ cổ chí kim, từ Tần thủy hoàng, qua Lénine, Hitler, Staline, Mao Trạch Đông, Hồ chí Minh và gần đây Sadam Hussein, có người nói : « Ách quả, ác báo ! « Quả không sai !
I I ) Đảo chính trong Đảng, cuộc họp Trung Ương từ ngày 10 đến ngày 14/9/1941, tại Cao bắc Lạng, đưa Trường Chinh, thân Trung Cộng lên làm Tổng Bí Thư.
Phải nói rằng Đảng Cộng Sản Việt Nam và Tàu, vào những thập niên đầu của ngày thành lập, đă quá tin tưởng vào chiến lược của Đệ Tam Quốc Tế Cộng Sản có tính cách Âu châu tự kỷ, cho rằng cách mạng cộng sản chỉ có thể bắt đầu và thành công ở Âu châu, ở thành thị, không tin tưởng vào chiến lược nông thôn bao vây thành thị của Mao trạch Đông. Ông này bị nhiều lần trục xuất khỏi đảng cũng là v́ vậy. Chính v́ lẽ đó mà mỗi lần có những biến cố lớn trên thế giới, th́ Đệ Tam, trước hay sau đó, đều xúi dục những đảng cộng sản đàn em nổi dậy, và đều thất bại. Đảng Cộng sản Tàu nổi dậy ở Thượng Hải năm 1927, trước cuộc khủng khỏang kinh tế thế giới 1929-1930. Đảng Cộng sản Việt Nam sau đó ớ Nghệ An Hà Tĩnh, mặc dầu mới được thành lập. Cả 2 đều thất bại đau đớn. Bởi lẽ đó mà có cuộc đảo chính trong Đảng Cộng sản Tàu, mà một trong những người chính là Chu Ân Lai, nhân vật thứ hai của Đảng vào lúc bấy giờ, trên đường Vạn Lư Trường chinh, chạy trốn sự ruồng bắt của Tưởng Giới Thạch, dđưa Mao lên chức Tổng Bí Thư vào đầu năm 1935. Cuộc đảo chính trong đảng này lại được sao y bản chính bởi Hồ chí Minh, đứng sau là Chu Ân Lai, trong cuộc họp Trung ương Đảng ở Cao bắc Lạng từ ngày 10 đến ngày 14/9/1941, đưa Trường Chinh, một người thờ phụng Mao trạch Đông, lên làm Tổng Bí Thư, đưa những người thân Tàu lên, loại bỏ những thân Liên Sô c̣n lại như Lê Duẫn.
I I I ) Cuộc viếng thăm Liên Sô của Mao trạch Đông, có Hồ chí Minh đi theo, từ cuối năm 1949, đầu năm 1950, đưa đến Đại hội đảng Cộng sản Việt Nam I I , ở Cao bắc Lạng năm 1951, trong đó họ Hồ tuyên bố với một kư giả ngoại quốc : « Tôi không có tư tưởng ǵ cả. Tư tưởng của tôi đă có Staline và Mao trạch Đông nghĩ hộ. Hai người này không bao giờ lầm. »
Không ai chối căi rằng cuộc chiến thắng cướp chính quyền của Mao Trạch Đông ở Tàu đă giữ một vai tṛ quan trọng trong cuộc chiến thắng của cộng sản Việt Nam ở Điện biên phủ. Ngay cả những người cộng sản cao cấp cũng phải thừa nhận ; v́ trước năm 1949, th́ những cán bộ cao cấp của Đảng Cộng sản Việt Nam đều được cấp một khoản tiền dự trữ, nếu thua, th́ sẽ chạy sang bên kia biện giới Việt Hoa. Trước năm 1949, quân đội cộng sản Việt Nam được trang bị rất thô sơ ; nhưng sau đó th́ được trang bị rất tối tân bằng những vũ khí từ bên Tàu chuyển qua, và đă có liền những cố vấn quân sự sang rất đông đảo, ngay ở mức làng xă, để huấn luyện quân đội Cộng sản Việt Nam. Cuộc chiến thắng của Mao làm ngạc nhiên rất nhiều người trong đó có ngay cả Staline. Staline nghĩ Mao đă chết từ những năm đầu của thập niên 30, v́ lúc đó liên lạc của Đảng Cộng sản Tàu và Đệ Tam Quốc Tế Cộng sản bị gián đoạn. Đến khi Mao tới Diên An, liên lạc mới được nối lại ; đồng thời lại có Đại hội 7 của Đệ Tam họp ở Moscou. Người đại diện Đảng Cộng Sản Tàu đi dự cuộc họp này không ai hơn là Chu ân Lai. Trong Đại hội này, Đệ Tam đổi chiến lược, thay v́ là chống đối giai cấp, mà là hợp tác giai cấp để chống phát xít, Staline không c̣n cách nào hơn là phải công nhận sự kiện đă xẩy ra, nối lại bang giao với Đảng Cộng Sản Tàu, qua việc viện trợ cho đảng này ngân phiếu trị giá 300 000$, tương đương với khoảng 4 triệu $ ngày hôm nay, do chính Mao kư nhận ngày 28/4/1938, do một người Nga mang tên Mikhailov trao ( Theo sách Mao của Jung Chang và John Halliday – trang h́nh – Nhà xuất bản Galimard – Paris – 2005). Ngày hôm nay cuộc tranh chấp Nga - Hoa đă xẩy ra, một trong những lư do chính của sự sụp đổ đế quốc cộng sản, th́ ai cũng nh́n rơ ; nhưng từ khi đảng cộng sản Tàu được thành lập, Staline đă có một con mắt coi thường và nghi ngờ đảng này. Ông thường nói : « Cộng sản Tàu là cộng sản giả hiệu ( communisme de margarine). » Đây có lẽ cũng nhờ kinh nghiệm của ông, từ lúc đầu ông đă coi về vấn đề dân tộc thiểu số, những nước chung quanh Nga, bị sát nhập vào Nga từ thời Nga Hoàng, nay theo cộng sản là v́ muốn lấy lại độc lập, chứ không v́ theo chủ nghĩa cộng sản. Thêm vào đó chính Staline cũng chỉ là theo chủ nghĩa đế quốc, chỉ nghĩ đến đế quốc Nga. Nay Mao trạch Đông cũng chỉ nghĩ đến đế quốc Tàu. Nên 2 đế quốc này đụng độ nhau. Chỉ tội nghiệp cho cộng sản Việt Nam, ngây thơ từ lúc đầu, bắt đầu từ họ Hồ, cũng đă thú nhận trong di chúc của ḿnh, rồi tiếp tục bởi con cháu, cho tới ngày hôm nay. Nói về cuộc gặp gỡ giữa Mao va Staline vào đầu năm 1950, Staline bắt Mao chờ cả tháng ở Moscou không gặp, đến nỗi Mao phải than là đến đạy là « để chỉ ăn, ngủ và ỉa chăng « . Sau đó th́ có cuộc gặp gỡ, nhưng Mao phải than : « Để có một ít giúp đỡ của Liên Sô khó khăn chẳng khác nào lấy miếng thịt từ miệng con hổ. » Về phía Hồ chí Minh đi theo, Staline cũng tiếp ; nhưng không bỏ thái độ khinh thường và nghi ngờ. Theo nhật kư của Krhouschev kể lại th́ ông mô tả họ Hộ là một người gầy ốm, mắt nh́n láo liên, không dám nh́n thẳng vào người đối thoại, khi gặp Staline, th́ ông đưa tờ báo Liên Sô Trên Đường xây dựng, yêu cầu Staline kư tặng, với ư định là về khoe với tay em là có được gặp Staline. Nhưng ông này sau đó sai tay em lục hành lư của họ Hồ, lấy lại tờ báo. Trong lịch sử cận đại, Đảng cộng sản Việt Nam là đảng khôn nhà, dại chợ : Tàn ác, quỉ quyệt đối với chính dân ḿnh ; nhưng lại khờ dại trên trường quốc tế ; không thấy rơ 2 nước cộng sản đàn anh chẳng có chi là cộng sản, mà chỉ là quyền lợi quốc gia, đế quốc, bị không những 2 nước đàn anh xít như xít trẻ con ăn cứt gà, mà cả thế giới, nhất là vào những năm chiến tranh với Mỹ. Những nước Anh, Pháp, Mỹ, Đức và Nhật một cách trực tiếp hay gián tiếp ủng hộ cộng sản Việt Nam v́ những mối thâm thù bị chứa chất trước đó. Anh Pháp th́ v́ Mỹ mà đế quốc ḿnh bị sụp đổ. Đức Nhật th́ v́ Mỹ mà thua Đại chiến Thứ Nh́. Chỉ có cộng sản Việt Nam, cầm đầu bởi Đảng ngây thơ cho rằng ḿnh là « Đỉnh cao trí tuệ của loài người tiến bộ « , là « Anh hùng nhất « . Thực tế là một đứa con nít bị cả thế giới xúi ăn cứt gà. Dù sao th́ chúng ta cũng phải công nhận, trong những lănh tụ cộng sản Việt Nam, họ Hồ tương đối c̣n nh́n ra vấn đề, như trong bản di chúc chính thức, th́ ông đă đau khổ khi thấy 2 nước cộng sản đàn anh đánh nhau, triển quan sụp đổ của cộng thấy ngay trước mắt. Trong khi đó th́ Lê Duẫn vẫn không thấy, vẫn tin tưởng mù quáng vào Liên Sô, lớn tiếng chủi Trung Cộng. Ngày hôm nay, th́ cộng sản Việt Nam, lại muối mặt, đi sang Thành Đô vào tháng 3/1990, van lạy Tàu, để được thần phục ; mặc dầu Trung Cộng nó coi khinh, không tiếp ở Bắc Kinh, không cho đi bằng đường hàng không, bắt đi bằng đường bộ, Đặng tử B́nh không thèm gặp, mà c̣n tuyên bố : « Cộng sản Việt Nam là phường ăn cháo đái bát. Tôi không thèm gặp ». Như chính Nhật kư của Trần quang Cơ, Thứ Trưởng Bộ Ngoại giao của cộng sản Việt Nam tiết lộ. Chu Chi Nam
IV ) Đại hội đảng lần thứ I I I, 1960 ; nhưng trước đó có việc Lê Duẫn ra Bắc làm Đệ nhất Bí thư, trước khi lên làm Tổng bí thư ; và việc Nguyễn chí Thanh lên làm đại tướng, quân ủy trung ương, quyết định của họ Hồ định quân bằng ảnh hưởng của Trường Chinh và Vơ nguyên Giáp ; nhưng sau đó chính quyền hành bị vuột tay khỏi họ Hồ, nhất là từ năm 1957, khi Trần quốc Hoàn, tay em của Lê đức Thọ, cho người đập đầu chết bà Nông thị Xuân, người vợ không chính thức của Hồ chí Minh.
V ) Hội nghị Trung Ương lần thứ 9, khóa 3 vào đầu năm 1964
VI ) Đại hội đảng lần thứ VI ( 1986-1991), đưa Nguyễn văn Linh lên, nhưng thực chất bên trong là Lê đức Thọ nắm thực quyền.
VI I ) Đại hội khóa VI I (1991-1996 ) tiếp tục và chính thức đưa tay chân của Lê đức Thọ tức Đỗ Mười và Lê đức Anh lên nắm quyền, mặc dầu Lê đức Thọ đă chết vào tháng 10/1990
V I I I ) Đại hội 8 (1996-2001) : Lúc đầu Tổng Bí Thư là Đỗ Mười, đến tháng 12/1997, th́ đưa Lê khả Phiêu, một con người cũng chắng khác chi Đỗ Mười và Lê đức Anh, thân Trung Cộng ; nhưng lộ liễu hơn, đă chính thức kư 2 Hiệp ước 1999 và 2000, dâng cho Trung Cộng cả ngàn cây số biên giới và cả chục ngàn cây số vùng biển.
IX ) Đại hội khóa IX và X, đưa và giữ Nông đức Mạnh lên ở chức Tổng bí thư, nhưng thực quyền vẫn ở trong tay gia đ́nh và bộ hạ của Lê đức Thọ.
Đảng cộng sản Việt Nam đang sửa sọan Đại hội thứ XI, nhưng triển quan vẫn là rượu củ b́nh mới, đảng này vẫn bị khổng chế bởi gia đ́nh, họ hàng, tay chân chân của Lê đức Thọ, đă từ lâu được mệnh danh là « Anh Sáu Búa », « Anh Sáu Tú Bà « , « Anh Sáu Hèn « , những kẻ đầu trâu, mặt ngựa, du thử, du thực, chó mà gả đồng lên làm thượng tầng quốc gia. Hỏi sao mà dân tộc không đau khổ, đất nước không lầm than. Chỉ ngày nào, những bọn này không c̣n cầm quyền, th́ ngày đó tương lai đất nước mới có cơ sáng lạng. (1) (2)
Paris ngày 23/11/2009
Chu chi Nam
(1) Xin coi thêm những bài về cộng sản, trên http://perso.orange.fr/chuchinam/ (2) Tôi viết bài này với một sự thận trọng. Tôi không dám nói là những sự kiện tôi đưa ra là đă được kiểm chứng và đúng hoàn toàn.Tất nhiên tôi dựa vào những sự kiện lịch sử, những tin tức báo chí, những lời kể của những người cộng sản. Tuy nhiên, như chúng ta ai cũng biết việc thâm cung bí sử của « triều đại phong kiến cộng sản « , nó c̣n thâm cung, bí sử và ác ôn, côn đồ, tàn bạo hơn cả thời phong kiến. Nó chỉ được tương đối sáng tỏ khi chế độ cộng sản không c̣n nữa. Như trường hợp ở Liên Sô, ngày hôm nay người ta biết tương đối rơ về cái chết của Lénine, cái chết của Staline, vụ thảm sát cả chục ngàn sỹ quan quân đội Ba Lan ở Katyn. Tuy nhiên, tôi vẫn viết, mong quí Vị nào có tin tức thêm, xin bổ túc, nếu điều chi sai, th́ cứ việc sửa. Viết để làm sáng tỏ hiện tại, và biết đôi chút về tương lai ; nhất là Đại hội XI của Đảng Cộng sản Việt Nam sắp diễn ra.
|